雨作抵暮复晴五首 其五
作者:黄玮 朝代:唐代诗人
- 雨作抵暮复晴五首 其五原文:
- 枫落河梁野水秋。淡烟衰草接郊丘。醉眠小坞黄茅店,梦倚高城赤叶楼。
就中有个风流,暗向灯光底。
双陆无休势。
那先生自舞自歌,吃的是仙酒仙桃,住的是草舍茅庵,强如龙楼凤阁。白云不扫,苍松自老;青山围绕,淡烟笼罩。黄精自饱,灵丹自烧。崎岖峪道,凹答岩壑;门无绰楔,洞无销钥;香焚石桌,笛吹古调;云黯黯,水迢迢,风凛凛,雪飘飘,柴门静,竹篱牢。过了那峻岭尖峰,曲涧寒泉,长林茂草,便望见那幽雅仙庄,这些是道。君子,你休迷了正道。你听(...)
他那里吃一杖,则如剁一刀。我这里腹热心慌,手忙脚乱,皮战身摇。往常时那威风,那势耀,人中才貌,我这里向官人行怎生哀告。
元稹是唐代著名的诗人,他的诗歌数量很多,他把自己的诗分为古讽、乐讽、古体、新题乐府、律诗、艳诗 离思等十类。这首《离思》(五首之一)属于艳诗。所谓“艳诗”,即写男女之间爱情的诗。在作者十类诗中,这类写得比较好。而这首《离思》诗,尤其写得一往情深,炽热动人,具有独到的艺术特色。在描写爱情题材的古典诗词中,亦堪称名篇佳作. 这首诗最突出的特色,就是采用巧比曲喻的手法,淋漓尽致地表达了主人公对已经失去的心上人的深深恋情。它接连用水、用云、用花比人,写得曲折委婉,含而不露,意境深远,耐人寻味。 全诗仅四句,即有三句采用比喻手法。一、二两句,破空而来,暗喻手法绝高,(...)
枫落河梁野水秋。淡烟衰草接郊丘。醉眠小坞黄茅店,梦倚高城赤叶楼。
[37]相里君造:姓相里,名造,曾任杭州刺史。“君”,对士大夫的一种敬称。
秋天拂晓时,天上的云雾都带着曙光将出的寒意,唐朝的宫殿的周围呈现出深秋的景象。残星几点,群雁从塞外飞来,有人倚楼吹着长笛,曲调悠扬婉转。篱边半开的菊花呈现出紫艳之色,静悄悄的,水面的莲花凋零,红衣尽卸。家乡的鲈鱼正美,但自己不能回去,却要像钟仪那样戴着南冠,学着楚囚的样儿羁留他乡。
螽斯① 螽斯羽,诜诜shēn②兮。宜③尔子孙,振振④兮。 螽斯羽,薨薨⑤兮。宜尔子孙。绳绳⑥兮。 螽斯羽,揖揖⑦兮。宜尔子孙,蛰蛰⑧兮。 ① 螽zhōng斯:有时也被称为蝈蝈,外表像蝗虫,但螽斯是直翅目螽斯总科,蝗虫是蝗总科。螽斯科为渐变态昆虫,一生要经历卵、若虫和成虫三个阶段,成虫通常在7~9月为活跃期,主要栖息于丛林、草间。成虫植食性或肉食性,也有杂食种类。螽斯发出的各种美妙的声音,是靠一对覆翅的相互摩擦形成的。能够发出声音的只是雄性螽斯,雌性是“哑巴”,但雌性有听器,可以听到雄虫的呼唤。 ② 诜shēn:〔~~〕古同“莘莘”,众多。 ③ 宜:合适;适宜。 ④ 振振zhèn zhēn:仁厚貌。 ⑤ 薨薨hōng hōng:象声词。众虫齐飞声。《诗·大雅·緜》:“捄之陾陾,度之薨薨。” ⑥ 绳绳mǐn mǐn:形容接连不断,绵绵不绝貌。。”《老子》:“绳绳兮不可名,复归於无物。” ⑦ 揖揖yī yī:群聚貌;众多貌。宋 欧阳修 《别后奉寄圣俞二十五兄》诗:“我年虽少君,白发已揖揖。(...)
- 雨作抵暮复晴五首 其五拼音解读:
- fēng luò hé liáng yě shuǐ qiū 。dàn yān shuāi cǎo jiē jiāo qiū 。zuì mián xiǎo wù huáng máo diàn ,mèng yǐ gāo chéng chì yè lóu 。
jiù zhōng yǒu gè fēng liú ,àn xiàng dēng guāng dǐ 。
shuāng lù wú xiū shì 。
nà xiān shēng zì wǔ zì gē ,chī de shì xiān jiǔ xiān táo ,zhù de shì cǎo shě máo ān ,qiáng rú lóng lóu fèng gé 。bái yún bú sǎo ,cāng sōng zì lǎo ;qīng shān wéi rào ,dàn yān lóng zhào 。huáng jīng zì bǎo ,líng dān zì shāo 。qí qū yù dào ,āo dá yán hè ;mén wú chāo xiē ,dòng wú xiāo yào ;xiāng fén shí zhuō ,dí chuī gǔ diào ;yún àn àn ,shuǐ tiáo tiáo ,fēng lǐn lǐn ,xuě piāo piāo ,chái mén jìng ,zhú lí láo 。guò le nà jun4 lǐng jiān fēng ,qǔ jiàn hán quán ,zhǎng lín mào cǎo ,biàn wàng jiàn nà yōu yǎ xiān zhuāng ,zhè xiē shì dào 。jun1 zǐ ,nǐ xiū mí le zhèng dào 。nǐ tīng (...)
tā nà lǐ chī yī zhàng ,zé rú duò yī dāo 。wǒ zhè lǐ fù rè xīn huāng ,shǒu máng jiǎo luàn ,pí zhàn shēn yáo 。wǎng cháng shí nà wēi fēng ,nà shì yào ,rén zhōng cái mào ,wǒ zhè lǐ xiàng guān rén háng zěn shēng āi gào 。
yuán zhěn shì táng dài zhe míng de shī rén ,tā de shī gē shù liàng hěn duō ,tā bǎ zì jǐ de shī fèn wéi gǔ fěng 、lè fěng 、gǔ tǐ 、xīn tí lè fǔ 、lǜ shī 、yàn shī lí sī děng shí lèi 。zhè shǒu 《lí sī 》(wǔ shǒu zhī yī )shǔ yú yàn shī 。suǒ wèi “yàn shī ”,jí xiě nán nǚ zhī jiān ài qíng de shī 。zài zuò zhě shí lèi shī zhōng ,zhè lèi xiě dé bǐ jiào hǎo 。ér zhè shǒu 《lí sī 》shī ,yóu qí xiě dé yī wǎng qíng shēn ,chì rè dòng rén ,jù yǒu dú dào de yì shù tè sè 。zài miáo xiě ài qíng tí cái de gǔ diǎn shī cí zhōng ,yì kān chēng míng piān jiā zuò . zhè shǒu shī zuì tū chū de tè sè ,jiù shì cǎi yòng qiǎo bǐ qǔ yù de shǒu fǎ ,lín lí jìn zhì dì biǎo dá le zhǔ rén gōng duì yǐ jīng shī qù de xīn shàng rén de shēn shēn liàn qíng 。tā jiē lián yòng shuǐ 、yòng yún 、yòng huā bǐ rén ,xiě dé qǔ shé wěi wǎn ,hán ér bú lù ,yì jìng shēn yuǎn ,nài rén xún wèi 。 quán shī jǐn sì jù ,jí yǒu sān jù cǎi yòng bǐ yù shǒu fǎ 。yī 、èr liǎng jù ,pò kōng ér lái ,àn yù shǒu fǎ jué gāo ,(...)
fēng luò hé liáng yě shuǐ qiū 。dàn yān shuāi cǎo jiē jiāo qiū 。zuì mián xiǎo wù huáng máo diàn ,mèng yǐ gāo chéng chì yè lóu 。
[37]xiàng lǐ jun1 zào :xìng xiàng lǐ ,míng zào ,céng rèn háng zhōu cì shǐ 。“jun1 ”,duì shì dà fū de yī zhǒng jìng chēng 。
qiū tiān fú xiǎo shí ,tiān shàng de yún wù dōu dài zhe shǔ guāng jiāng chū de hán yì ,táng cháo de gōng diàn de zhōu wéi chéng xiàn chū shēn qiū de jǐng xiàng 。cán xīng jǐ diǎn ,qún yàn cóng sāi wài fēi lái ,yǒu rén yǐ lóu chuī zhe zhǎng dí ,qǔ diào yōu yáng wǎn zhuǎn 。lí biān bàn kāi de jú huā chéng xiàn chū zǐ yàn zhī sè ,jìng qiāo qiāo de ,shuǐ miàn de lián huā diāo líng ,hóng yī jìn xiè 。jiā xiāng de lú yú zhèng měi ,dàn zì jǐ bú néng huí qù ,què yào xiàng zhōng yí nà yàng dài zhe nán guàn ,xué zhe chǔ qiú de yàng ér jī liú tā xiāng 。
zhōng sī ① zhōng sī yǔ ,shēn shēn shēn②xī 。yí ③ěr zǐ sūn ,zhèn zhèn ④xī 。 zhōng sī yǔ ,hōng hōng ⑤xī 。yí ěr zǐ sūn 。shéng shéng ⑥xī 。 zhōng sī yǔ ,yī yī ⑦xī 。yí ěr zǐ sūn ,zhé zhé ⑧xī 。 ① zhōng zhōngsī :yǒu shí yě bèi chēng wéi guō guō ,wài biǎo xiàng huáng chóng ,dàn zhōng sī shì zhí chì mù zhōng sī zǒng kē ,huáng chóng shì huáng zǒng kē 。zhōng sī kē wéi jiàn biàn tài kūn chóng ,yī shēng yào jīng lì luǎn 、ruò chóng hé chéng chóng sān gè jiē duàn ,chéng chóng tōng cháng zài 7~9yuè wéi huó yuè qī ,zhǔ yào qī xī yú cóng lín 、cǎo jiān 。chéng chóng zhí shí xìng huò ròu shí xìng ,yě yǒu zá shí zhǒng lèi 。zhōng sī fā chū de gè zhǒng měi miào de shēng yīn ,shì kào yī duì fù chì de xiàng hù mó cā xíng chéng de 。néng gòu fā chū shēng yīn de zhī shì xióng xìng zhōng sī ,cí xìng shì “yǎ bā ”,dàn cí xìng yǒu tīng qì ,kě yǐ tīng dào xióng chóng de hū huàn 。 ② shēn shēn:〔~~〕gǔ tóng “shēn shēn ”,zhòng duō 。 ③ yí :hé shì ;shì yí 。 ④ zhèn zhèn zhèn zhēn:rén hòu mào 。 ⑤ hōng hōng hōng hōng:xiàng shēng cí 。zhòng chóng qí fēi shēng 。《shī ·dà yǎ ·mián 》:“jū zhī ér ér ,dù zhī hōng hōng 。” ⑥ shéng shéng mǐn mǐn:xíng róng jiē lián bú duàn ,mián mián bú jué mào 。。”《lǎo zǐ 》:“shéng shéng xī bú kě míng ,fù guī yú wú wù 。” ⑦ yī yī yī yī:qún jù mào ;zhòng duō mào 。sòng ōu yáng xiū 《bié hòu fèng jì shèng yú èr shí wǔ xiōng 》shī :“wǒ nián suī shǎo jun1 ,bái fā yǐ yī yī 。(...)
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
相关翻译
- 螽斯① 螽斯羽,诜诜shēn②兮。宜③尔子孙,振振④兮。 螽斯羽,薨薨⑤兮。宜尔子孙。绳绳⑥兮。 螽斯羽,揖揖⑦兮。宜尔子孙,蛰蛰⑧兮。 ① 螽zhōng斯:有时也被称为蝈蝈,外表像蝗虫,但螽斯是直翅目螽斯总科,蝗虫是蝗总科。螽斯科为渐变态昆虫,一生要经历卵、若虫和成虫三个阶段,成虫通常在7~9月为活跃期,主要栖息于丛林、草间。成虫植食性或肉食性,也有杂食种类。螽斯发出的各种美妙的声音,是靠一对覆翅的相互摩擦形成的。能够发出声音的只是雄性螽斯,雌性是“哑巴”,但雌性有听器,可以听到雄虫的呼唤。 ② 诜shēn:〔~~〕古同“莘莘”,众多。 ③ 宜:合适;适宜。 ④ 振振zhèn zhēn:仁厚貌。 ⑤ 薨薨hōng hōng:象声词。众虫齐飞声。《诗·大雅·緜》:“捄之陾陾,度之薨薨。” ⑥ 绳绳mǐn mǐn:形容接连不断,绵绵不绝貌。。”《老子》:“绳绳兮不可名,复归於无物。” ⑦ 揖揖yī yī:群聚貌;众多貌。宋 欧阳修 《别后奉寄圣俞二十五兄》诗:“我年虽少君,白发已揖揖。(...)
⑽北风雨雪:这是化用《诗经·国风·邶风·北风》中的“北风其凉,雨雪其雾”句意,原(...)
相关赏析
- 半世逢场作戏,险些儿误了终焉计。白发劝东篱,西村最好幽栖,老正宜。茅庐竹径,药井蔬畦,自减风云气。嚼蜡光阴无味,旁观世态,静掩柴扉。虽无诸葛卧龙冈,原有严陵钓鱼矶,成趣南园,对榻青山,绕门绿水。 穷则穷落觉囫囵睡,消甚奴耕婢织?荷花二亩养鱼池,百泉通一道青溪。安排老子留风月,准备闲人洗是非,乐亦在其中矣。僧来笋蕨,客至琴棋。 青门幸有栽瓜地,谁羡封侯百里?桔槔一水韭苗肥,快活煞(...)
拂破秋江烟碧。一对双飞鸂鶒。应是远来无力。捎下相偎沙碛。
明年不怕不逢春,娇春怕无力。待向灯前休睡,与留连今夕。
那先生自舞自歌,吃的是仙酒仙桃,住的是草舍茅庵,强如龙楼凤阁。白云不扫,苍松自老;青山围绕,淡烟笼罩。黄精自饱,灵丹自烧。崎岖峪道,凹答岩壑;门无绰楔,洞无销钥;香焚石桌,笛吹古调;云黯黯,水迢迢,风凛凛,雪飘飘,柴门静,竹篱牢。过了那峻岭尖峰,曲涧寒泉,长林茂草,便望见那幽雅仙庄,这些是道。君子,你休迷了正道。你听(...)
作者介绍
-
黄玮
字蕙芳,常熟人,昭文贡生陆筠室。有《澄怀阁词》。